Y Phục Cưới

Nước trời như chuyện dụ ngôn:
Nhà vua mở tiệc tân hôn con mình
Bò tơ, thú béo linh đình
Xin mời quan khách, nhiệt tình chung vui.
Nhưng rồi ai cũng rút lui
Bởi vì bận rộn ngược xuôi việc mình
Nhà Vua tỏ vẻ bực mình
Nhưng luôn kiên nhẫn, hết tình đợi trông
Năm lần bảy lượt chờ mong
Mọi người đến dự, chúc mừng hỷ hoan
Nào ngờ khách quý chẳng màng
Nên Vua đổi ý mời toàn người dưng
Mọi người hớn hở tưng bừng
Cùng nhau dự tiệc dù đường rất xa
Bỗng dưng Vua chợt nhận ra
Một vị quan khách khác xa mọi người
Y phục không xứng hiện thời
Nên Vua tức giận: xin mời ra cho
Nước Trời Chúa mở tự do
Nhưng không mau mắn, ở ngoài trách ai?

Trăng Khuyết

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *